Nói vài điều em biết về một môn nghệ thuật ở nước ta. Đây là môn nghệ thuật gì? Nơi biểu diễn, những người tham gia (trang phục, số lượng,...), các nhạc cụ sử dụng,... - Cải lương là môn nghệ thuật kịch hát, có nguồn gốc Nam Bộ. Cải lương có cốt truyện giống kịch. Tùy thuộc vào nội dung của vở diễn mà người nghệ sĩ mặc trang phụ so cho phù hợp. Dạo ấy, chúng tôi ngày nào cũng đến nhà bà Trưởng. Trước đây, bà là trưởng bè quan họ nữ nổi tiếng, nên lâu dần người ta gọi bà là bà Trưởng. Đường vào nhà bà cong như cổ ngỗng, hai bên trồng hoa tầm xuân. Trước nhà có hồ rộng thả sen, có vườn trồng táo. Táo cổ thụ um tùm rợp bóng, táo chín vỡ thơm nức trên những phiến đá xanh xếp như bộ xa lông đồ sộ ngoài trời. Trong khung cảnh thơ mộng ấy, chúng tôi được nghe các cô gái tập hát quan họ dưới sự chỉ dẫn của bà Trưởng. Tôi vẫn nhớ những buổi tập hát trong vườn táo mùa xuân. Trời se se, nắng ấm xuyên qua tàng cây rơi lổ đổ xuống thảm lá khô. Các liền chị chít khăn đen, má đỏ hồng, ngồi trên những phiến đá xanh, tập điệu Ngỏ lời. Điệu Ngỏ lời phải hát với giọng thẹn thùng, e ấp, tiếng hát phải như nước suối thượng nguồn, róc rách, từ từ, nhưng trong vắt, tinh khôi và hứa hẹn một dòng cuồn cuộn. Sang hè, đêm trắng, gió lùa từ hồ sen trước nhà thổi lên mát rượi. Các chị lại tập điệu Thương nhau. Điệu Thương nhau phải hát nồng cháy, thiết tha. Bà Trưởng dạy các chị từ cách lấy hơi, nhả chữ tròn vành rõ tiếng, đến cách ngân rung luyến láy âm thanh. Sau hè đến thu là lúc các chị tập được nhiều điệu nhất. Điệu cuối cùng là Giã bạn. Đây là điệu kết thúc hội hát, để mọi người ai về quê ấy. Điệu Giã bạn được các chị hát với giọng lưu luyến, dùng dằng, đau đầu, nghe buồn biết chừng nào! Từ nhà bà Trưởng ra về, tâm trí tôi vẫn cứ ngân nga điệp khúc da diết “Quan họ nghỉ, chúng em ra về...” của điệu Giã bạn. Tôi vẫn mong ngóng đến ngày, điệp khúc đó sẽ được ngân lên bằng giọng hát của chính tôi, chứ không chỉ vang lên trong tâm trí như khi ấy. (Theo Nguyễn Phan Hách) Bài tập đọc được chia làm mấy đoạn? Đoạn 1: Dạo ấy ... của bà Trưởng. Đoạn 2: Tôi vẫn nhớ ... dòng cuồn cuộn. Đoạn 3: Sang hè...biết chừng nào! Đoạn 4: Còn lại. hoa tầm xuân giã bạn mát rượi dùng dằng lưu luyến trong vắt Điệu “Ngỏ lời” phải hát với giọng thẹn thùng,/ e ấp,/ tiếng hát phải như nước suối thượng nguồn,/ róc rách,/ từ từ,/ nhưng trong vắt,/ tinh khôi/ và hứa hẹn một dòng cuồn cuộn.// TiêuTiêu chíchí đánhđánh giágiá 1. Đọc đúng. 2. Đọc to, rõ. 3. Ngắt, nghỉ đúng chỗ. Tàng cây Bóng mát của cây hoặc tán lá xum xuê của cây. Liền chị Người nữ hát quan họ Thượng đoạn đầu nguồn của một con nguồn sông hoặc suối (phân biệt với hạ nguồn) Lấy hơi, (kĩ thuật hát trong loại hình sân nhả chữ: khấu) lấy hơi là dùng hơi thở đấy âm thanh ra sao cho phù hợp với yêu cầu của bài hát. Nhả chữ là cách thể hiện khuôn miệng để pháy ra rõ lời. TìmTìm hiểuhiểu bàibài Đọc thầm bài đọc Thảo luận nhóm đôi Trả lời các câu hỏi trong SHS 1 Các liền chị tập hát trong khung cảnh như thế nào? Các liền chị tập hát ở nhà bà Trưởng trong khung cảnh rất thơ mộng. Đường vào nhà bà cong cong như cổ ngỗng, hai bên trồng hoa tầm xuân. Trước nhà có hồ rộng thả sen, có vườn trồng táo. Táo cổ thụ um tùm rợp bóng, táo chín vỡ thơm nức trên những phiến đá xanh xếp như bộ xa lông đồ sộ ngoài trời. Khi tập hát vào mùa xuân, trời se se, nắng ấm xuyên qua tàng cây rơi lổ đổ xuống thảm lá khô. Vào mùa hạ, các chị tập dưới đêm trăng, gió lùa từ hồ sen trước nhà thôi lên mát rượi.
Tài liệu đính kèm: