TẢ MẸ
Trong em, mẹ luôn là người mẹ hiền và là hình ảnh cao đẹp nhất. "Mẹ" một tiếng nghe giản dị mà lại chứa chan tình cảm vô bờ bến như lời bài hát:
“Lòng mẹ bao la như biển thái bình dạt dào
Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào”
Năm nay mẹ em 40 tuổi. Mẹ đẹp như cô tiên trong truỵên cổ tích. Mái tóc mẹ dài óng ả buông xõa ngang lưng. Đôi bàn tay mẹ không đẹp, nó đã bị chai như ghi lại những nổi vất vả của mẹ trong bao năm nay để nuôi em khôn lớn nên người. Tóc mẹ dài nên mẹ không gội bằng dầu mà gội đầu bằng trái bồ kết . Bởi vậy, tóc mẹ vừa mượt vừa suôn. Khuôn mặt của mẹ sáng đẹp tựa trăng rằm. Mỗi khi mẹ cười hai hàm răng trắng ngần trông đẹp lắm!
TẢ MẸ Trong em, mẹ luôn là người mẹ hiền và là hình ảnh cao đẹp nhất. "Mẹ" một tiếng nghe giản dị mà lại chứa chan tình cảm vô bờ bến như lời bài hát: “Lòng mẹ bao la như biển thái bình dạt dào Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào” Năm nay mẹ em 40 tuổi. Mẹ đẹp như cô tiên trong truỵên cổ tích. Mái tóc mẹ dài óng ả buông xõa ngang lưng. Đôi bàn tay mẹ không đẹp, nó đã bị chai như ghi lại những nổi vất vả của mẹ trong bao năm nay để nuôi em khôn lớn nên người. Tóc mẹ dài nên mẹ không gội bằng dầu mà gội đầu bằng trái bồ kết . Bởi vậy, tóc mẹ vừa mượt vừa suôn. Khuôn mặt của mẹ sáng đẹp tựa trăng rằm. Mỗi khi mẹ cười hai hàm răng trắng ngần trông đẹp lắm! Mẹ vừa dịu dàng lại vừa đảm đang. Đi làm về, mẹ vừa vào bếp nấu cơm cho cả gia đình. Tối mẹ lại dạy em học bài, dọn dẹp nhà cửa rồi mới đi ngủ. Những đêm đông trời trở rét, nửa đêm mẹ lại thức giấc đắp lại tấm chăn cho em... Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuỵêt vời nhất trong cuộc đời em . Có lần em bị ốm mẹ chở em lên bệnh viện. Mấy hôm đó, mẹ em phải nghỉ việc ở cơ quan để chăm sóc em vì bố em bận công tác xa. Khi em ra viện về nhà mẹ lại đi làm , trưa mẹ vội vàng về chăm sóc cho em , hai bàn tay mẹ gượng nhẹ thận trọng âu yếm biết bao. Lúc đó nhìn ánh mắt mẹ em thấy tràn ngập thương xót, nhưng miệng mẹ vẫn tươi cười kể chuyện này chuyện nọ cho em nghe để em chóng mau hết bệnh. Mỗi khi đau ốm mẹ em túc trực bên em sáng đêm, lo lắng, xếp đặt mọi công việc trong ngoài. Mẹ cũng không quên nấu những bữa ăn ngon . Mẹ khuyên bảo em đủ điều, giọng nói của mẹ lúc nào cũng nhẹ nhàng đầy trìu mến. Nhìn cảnh đêm khuya mẹ ngồi làm việc bên máy tính em thấy thương mẹ nhiều. Có hôm, em thấy mẹ thả dài người trên ghế có vẽ nghĩ ngợi. Lúc đó em vội ra bên mẹ. Mẹ ôm em vào lòng , vòng tay âu yếm. Mẹ ơi, “ Ai rằng công mẹ bằng non Thực ra công mẹ lại còn lớn hơn.” Nhìn mẹ con thật tự hào và hạnh phúc biết bao vì con có mẹ. Mẹ ơi con vẫn chưa ngoan đâu. Con hứa với mẹ học tập thật tốt cho mẹ vui lòng.
Tài liệu đính kèm: