Ở nhà em, người được yêu quý nhất là em Tú vì em là người nhỏ tuổi nhất.
Tú đã gần 4 tuổi rồi. Bé cao tới ngực em, em có khuôn mặt trái đào, có nụ cười rất duyên. Mỗi lần Tú cười lại để lộ mấy cái răng trắng muốt. Mắt Tú to, tròn đen láy long lanh như có nước. Trán em rộng tỏ rõ sự thông minh. Tóc Tú cắt cua cộng với dáng đi “ vừa đi vừa nhảy” của một võ sĩ trông em thật oai và đáng yêu.
Nhưng ngộ nhất là lúc em ấy chơi đánh võ với em. Giường là sàn đấu, gối là chiếc khiên, ông bà, bố mẹ là khán giả. Tú bước lên sàn đấu của riêng chúng em vẫn cái dáng đi đó. Bé cúi đầu chào em bằng một cách rất chuyên nghiệp như một võ sĩ đai đen đã thượng đài hàng chục lần. Rồi Tú lao vào đấm, đá. Những lúc khán giả không để ý tới trận đấu vì bận nói chuyện, võ sĩ trẻ con Bách Tú của cả nhà gây “ sì căng đan” bằng cách nằm im mắt còn lim dim rồi lại đứng lên kêu cứu bằng mấy từ tiếng Anh em dậy. Trông Tú thật là ngộ.
TẢ EM TÚ Ở nhà em, người được yêu quý nhất là em Tú vì em là người nhỏ tuổi nhất. Tú đã gần 4 tuổi rồi. Bé cao tới ngực em, em có khuôn mặt trái đào, có nụ cười rất duyên. Mỗi lần Tú cười lại để lộ mấy cái răng trắng muốt. Mắt Tú to, tròn đen láy long lanh như có nước. Trán em rộng tỏ rõ sự thông minh. Tóc Tú cắt cua cộng với dáng đi “ vừa đi vừa nhảy” của một võ sĩ trông em thật oai và đáng yêu. Nhưng ngộ nhất là lúc em ấy chơi đánh võ với em. Giường là sàn đấu, gối là chiếc khiên, ông bà, bố mẹ là khán giả. Tú bước lên sàn đấu của riêng chúng em vẫn cái dáng đi đó. Bé cúi đầu chào em bằng một cách rất chuyên nghiệp như một võ sĩ đai đen đã thượng đài hàng chục lần. Rồi Tú lao vào đấm, đá. Những lúc khán giả không để ý tới trận đấu vì bận nói chuyện, võ sĩ trẻ con Bách Tú của cả nhà gây “ sì căng đan” bằng cách nằm im mắt còn lim dim rồi lại đứng lên kêu cứu bằng mấy từ tiếng Anh em dậy. Trông Tú thật là ngộ. Em rất yêu em Tú Em mong bé ngày càng khỏe mạnh để học và chơi với em nhiều hơn. Học sinh Trương Bách Chiến lớp 5b trương Tiểu học Hiền Lương Hạ Hoa Phú Thọ
Tài liệu đính kèm: