Tài liệu Tập làm văn Lớp 5 - Đề bài: Tả cô bảo mẫu

Tài liệu Tập làm văn Lớp 5 - Đề bài: Tả cô bảo mẫu

Bài làm :

Đầu năm học, em được nhà trường giới thiệu cô bảo mẫu của lớp. Cô tên là Nguyễn Thị Hương. Từ đây đến cuối năm học, cô sẽ là người lo cho em từng miếng ăn, giấc ngủ vào buổi trưa.

Năm nay có lẽ cô đã ngoài bốn mươi tuổi. Dáng người cân đối, vừa tầm. Hằng ngày khi đến trường, cô mặc áo sơ mi quần tây màu sậm nhưng lúc nào cũng tương tất sạch sẽ. Vào những ngày lễ cô thường mặc áo dài. Cái dáng nhỏ nhắn gầy gầy của cô trong chiếc áo dài màu đen trông thật quý phái. Buổi trưa, cô thường mặc đồng phục màu trắng bằng vải để làm việc cho thoải mái. Những lúc ấy, em thấy cô mới nhanh nhẹn làm sao! Hai tay cô nhanh thoăn thoắt với lấy cái khay rồi xúc cơm, xúc canh xếp lên bàn ăn trông thật đẹp mắt và hấp dẫn.Khuôn mặt cô hình trái xoan, đầy đặn. Mái tóc cô cắt ngắn rồi uốn lên, trông cô thật là đẹp! Nổi bật nhất là đôi mắt đen láy, ẩn dưới đôi lông mày vòng nguyệt. Sống mũi cô thẳng, hàm răng trắng và đều đặn như hàng bắp non. Giọng nói của cô dịu dàng và truyền cảm như hút lấy bọn học sinh chúng em. Vào những buổi trưa, cô thường đọc những câu chuyện cổ tích cho cả lớp cùng nghe. Lớp em, bạn nào cũng im thin thít như nuốt lấy từng chữ, từng lời của cô.Khi nói chuyện với các đồng nghiệp nhỏ tuổi hơn thì cô rất thân thiện, thoải mái, cởi mở, lịch sự nên không một thầy cô nào có thể trách cứ cố bảo mẫu của em cả.Với phụ huynh, cô nói chuyện rất thân mật. Cô hướng dẫn phụ huynh làm cách nào để “bọn” học sinh chúng em ăn nhanh hơn, ngủ dễ hơn nên không một phụ huynh nào ái ngại khi gặp cô.

 

doc 1 trang Người đăng phuonght2k2 Ngày đăng 18/03/2022 Lượt xem 312Lượt tải 0 Download
Bạn đang xem tài liệu "Tài liệu Tập làm văn Lớp 5 - Đề bài: Tả cô bảo mẫu", để tải tài liệu gốc về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
TLV lớp 5: Tả cô bảo mẫu 
 (Để Kiểm tra Định kỳ Cuối học kỳ 2, năm học 2007-2008- SGD-ĐT.TPHCM)
Bài làm :
Đầu năm học, em được nhà trường giới thiệu cô bảo mẫu của lớp. Cô tên là Nguyễn Thị Hương. Từ đây đến cuối năm học, cô sẽ là người lo cho em từng miếng ăn, giấc ngủ vào buổi trưa.
Năm nay có lẽ cô đã ngoài bốn mươi tuổi. Dáng người cân đối, vừa tầm. Hằng ngày khi đến trường, cô mặc áo sơ mi quần tây màu sậm nhưng lúc nào cũng tương tất sạch sẽ. Vào những ngày lễ cô thường mặc áo dài. Cái dáng nhỏ nhắn gầy gầy của cô trong chiếc áo dài màu đen trông thật quý phái. Buổi trưa, cô thường mặc đồng phục màu trắng bằng vải để làm việc cho thoải mái. Những lúc ấy, em thấy cô mới nhanh nhẹn làm sao! Hai tay cô nhanh thoăn thoắt với lấy cái khay rồi xúc cơm, xúc canh xếp lên bàn ăn trông thật đẹp mắt và hấp dẫn.Khuôn mặt cô hình trái xoan, đầy đặn. Mái tóc cô cắt ngắn rồi uốn lên, trông cô thật là đẹp! Nổi bật nhất là đôi mắt đen láy, ẩn dưới đôi lông mày vòng nguyệt. Sống mũi cô thẳng, hàm răng trắng và đều đặn như hàng bắp non. Giọng nói của cô dịu dàng và truyền cảm như hút lấy bọn học sinh chúng em. Vào những buổi trưa, cô thường đọc những câu chuyện cổ tích cho cả lớp cùng nghe. Lớp em, bạn nào cũng im thin thít như nuốt lấy từng chữ, từng lời của cô.Khi nói chuyện với các đồng nghiệp nhỏ tuổi hơn thì cô rất thân thiện, thoải mái, cởi mở, lịch sự nên không một thầy cô nào có thể trách cứ cố bảo mẫu của em cả.Với phụ huynh, cô nói chuyện rất thân mật. Cô hướng dẫn phụ huynh làm cách nào để “bọn” học sinh chúng em ăn nhanh hơn, ngủ dễ hơn nên không một phụ huynh nào ái ngại khi gặp cô.
Em còn nhớ hôm đó trời mưa rất to nên ba mẹ em về trễ, không đón em kịp. Em đứng trong hiên nhìn trời mưa mà trong lòng sốt ruột vô cùng. Bỗng một giọng nói nhẹ nhàng vang lên từ phía sau lưng em:
- Em lên xe cô chở em về nhà. Nhưng cô chỉ có một áo mưa ni-lông nhỏ nên em lấy mặc đi. Thỉnh thoảng cô cũng thích tắm mưa lắm!
- Lúc đầu em hơn ngại, định không về. Nhưng cô lại nói:
- Gần thi rồi, đứng ở đây trời lạnh bệnh làm sao! Đừng có ngại, lên xe cô chở về.
Vâng lời cô, em ngồi lên chiếc xe đạp phía yên sau của cô. Cô đưa áo mưa cho em. Những giọt mưa càng to hơn làm ướt cả đôi bờ vai gầy gầy của cô. Cô nhắm gần hết hai mắt lại để mưa khỏi rơi vào mắt. Hai chân cô như hai chân sóc, thoăn thoắt đạp thật nhanh để chở em về nhà. Đến trước cửa nhà em, cô dừng xe lại. Em xuống xe rồi cám ơn cô. Cô mỉm cười thật tươi, đưa tay vuốt làn nước mưa trên mặt xuống rồi nhanh chân đạp xe về nhà. Hành động này làm em kính yêu cô nhiều hơn. Trong giấc mơ đêm hôm đó, em thấy cô chở em về đến nhà xong cô hóa thân thành bà tiên bay lên.
Vào những hôm trời nóng hay cúp điện thì cô cầm cây quạt màu tím bị rách nhiều chỗ đi quạt cho chúng em. Có hôm em còn thấy cô cầm kim may lại áo cho một bạn trai vì mải mê bắn bi mà áo bị rách lúc nào không biết. Tấm lòng của cô thật cao cả như người mẹ hiền. Những hôm cô bị bệnh nặng phải nhập viện, không nghe thấy giọng nói của cô, em cảm thấy trong lòng buồn buồn khó tả.Em thương cô lắm.
Em xem cô như người mẹ thứ hai của em. Mai này dù có đi xa nhưng hình ảnh về một người cô đáng kính sẽ mãi in sâu vào tâm trí em. Thương cô, em sẽ ăn ngon, ngủ ngoan để cô vui lòng
Nguyễn Lê Thanh Trúc

Tài liệu đính kèm:

  • doctai_lieu_tap_lam_van_lop_5_de_bai_ta_co_bao_mau.doc