Mẹ tôi năm nay đã gần 40 tuổi. Mẹ có thân hình mảnh khảnh, cao, gầy và thon thả. Chính mái tóc đen huyền được cắt tỉa gọn gàng với chiếc cặp ghim ở mái tóc đã làm cho mẹ tôi trở nên dịu dàng, trẻ trung hơn. Mẹ có chiếc mũi dọc dừa rất đẹp, lúc nào cũng nhỉnh lên. Nước da của mẹ ngăm ngăm đen, người ta gọi là da bánh mật. Mẹ có đôi mắt sâu thẳm mà mỗi khi tôi nhìn vào đôi mắt ấy, lòng tôi lại trào dâng một tình yêu mẹ tha thiết. Những lúc mẹ giận tôi điều gì, đôi mắt mẹ buồn buồn, đôi mắt như muốn nói với tôi rằng: tôi chưa ngoan đâu. Nhưng mỗi lúc mẹ vui thì đôi mắt ấy lại ánh lên những tia sáng ấm áp, những niềm hi vọng ở con cái. Tôi rất thích những lúc mẹ cười, những lúc ấy, tôi càng thấu hiểu tình yêu thương của mẹ dành cho tôi. Mẹ lo cho tôi từ sáng sớm, đưa tôi đi học, đến chiều tối lại đón tôi về. Mẹ giúp tôi làm các bài tập ở nhà, các bài toán nâng cao. Đến bữa ăn, mẹ dành cho tôi những gì ngon nhất, rồi nói với tôi: "Con phải cố gắng ăn đủ chất thì mới học giỏi được”. Mẹ luôn là người mẫu mực, luôn làm việc và luôn làm cho cả nhà vui.
Tả một người thân trong gia đình “Mẹ!”, nghe đến hai từ ấy, ta lại cảm thấy thiêng liêng, tự hào. Ai cũng có mẹ của mình cả, tôi cũng vậy. Mẹ là tất cả những gì cao quí nhất, đã nuôi lớn tôi nên người hôm nay. Mẹ tôi năm nay đã gần 40 tuổi. Mẹ có thân hình mảnh khảnh, cao, gầy và thon thả. Chính mái tóc đen huyền được cắt tỉa gọn gàng với chiếc cặp ghim ở mái tóc đã làm cho mẹ tôi trở nên dịu dàng, trẻ trung hơn. Mẹ có chiếc mũi dọc dừa rất đẹp, lúc nào cũng nhỉnh lên. Nước da của mẹ ngăm ngăm đen, người ta gọi là da bánh mật. Mẹ có đôi mắt sâu thẳm mà mỗi khi tôi nhìn vào đôi mắt ấy, lòng tôi lại trào dâng một tình yêu mẹ tha thiết. Những lúc mẹ giận tôi điều gì, đôi mắt mẹ buồn buồn, đôi mắt như muốn nói với tôi rằng: tôi chưa ngoan đâu. Nhưng mỗi lúc mẹ vui thì đôi mắt ấy lại ánh lên những tia sáng ấm áp, những niềm hi vọng ở con cái. Tôi rất thích những lúc mẹ cười, những lúc ấy, tôi càng thấu hiểu tình yêu thương của mẹ dành cho tôi. Mẹ lo cho tôi từ sáng sớm, đưa tôi đi học, đến chiều tối lại đón tôi về. Mẹ giúp tôi làm các bài tập ở nhà, các bài toán nâng cao. Đến bữa ăn, mẹ dành cho tôi những gì ngon nhất, rồi nói với tôi: "Con phải cố gắng ăn đủ chất thì mới học giỏi được”. Mẹ luôn là người mẫu mực, luôn làm việc và luôn làm cho cả nhà vui. Mẹ cũng rất quan tâm đến mọi người xung quanh. Một hôm, bác hàng xóm bị đau ruột thừa mà chồng bác lại đi làm xa chưa về. Ngay lúc đó, mẹ đã không chần chừ đưa bác ấy đi viện ngay. Bác vô cùng biết ơn mẹ. Mẹ có tính nhường nhịn, cả nể. Giọng mẹ trầm ấm, âu yếm và trìu mến, những lúc ấy tôi càng thấy tình yêu của mẹ với tôi to lớn biết chừng nào. Mẹ dành cho chị em tôi một tình yêu cao cả. Mẹ dạy tôi biết cái thiện, cái mĩ của cuộc đời và khơi dậy niềm vui cho tôi. Mẹ là ngọn gió mát của đời tôi. Ngọn gió ấy luôn ở bên tôi, tiếp cho tôi sức mạnh, giúp tôi vững bước trên đường đời. Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lắm! Để không phụ lòng mong mỏi của mẹ, con sẽ cố gắng học thật giỏi, mai này trở thành người có ích cho quê hương, đất nước. Ngô văn san
Tài liệu đính kèm: